Anh dạy chúng tôi bài học về lòng biết ơn - biết ơn cha mẹ, thầy cô, đồng nghiệp; biết ơn những người đã trao cho mình cơ hội đầu tiên, dù khi ấy ta còn non nớt và lạc lõng giữa hành trình nghề nghiệp. Biết ơn cả khách hàng - những “người thầy thầm lặng” đã giúp chúng tôi hiểu sâu hơn về cơ thể con người, về giới hạn của y học và sức mạnh kỳ diệu của sự tin tưởng.
Chúng tôi vẫn nhớ một câu anh từng nói trong một buổi chia sẻ: “Tôi biết ơn cuộc đời vì đã cho mình cơ hội làm nghề. Và tôi trả ơn cuộc đời bằng cách sống sao để người khác được tốt hơn vì có mình.” Chính từ tinh thần ấy, anh chọn cách trả ơn cuộc đời bằng những hành động cụ thể, thầm lặng nhưng bền bỉ suốt hơn một thập kỷ.

Làm việc dưới sự dẫn dắt của Tiến sĩ, Bác sĩ Hoàng Tuấn không phải là làm việc trong một tập thể bình thường. Đó là một môi trường mà mỗi ngày, chúng tôi vừa học chuyên môn, vừa học cách làm người. Không có những lời sáo rỗng, chỉ có những hành động cụ thể mà anh thực hiện: từ những suất học bổng, những quỹ khuyến học trao cho học sinh nghèo, những món quà khích lệ trao cho các học sinh đạt thành tích học tập xuất sắc, những ngôi nhà tình nghĩa trao tặng gia đình chính sách, đến hàng trăm ca phẫu thuật miễn phí cho người có dị tật sứt môi hở hàm ếch, bớt sắc tố, u máu bẩm sinh... Và cả những chiến dịch đầy cảm động trong dịch Covid-19: ATM gạo, mì, trứng… cứu trợ hàng nghìn hộ gia đình.

Mới đây, chúng tôi đã thấy một bệnh nhân u máu ôm chầm lấy bác sĩ trong tiếng nấc nghẹn ngào khi bác sĩ Tuấn vừa điều trị miễn phí, vừa hỗ trợ chi phí cho chị trả nợ và di chuyển xuống Hà Nội phẫu thuật. Chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng với chúng tôi, đó là khoảnh khắc người thầy của mình thực sự tỏa sáng. Không phải bằng sự nổi tiếng, mà bằng lòng từ tâm.

Và cũng mới đây, anh đã trao tặng những phần quà ý nghĩa thắp lửa cho thủ khoa khối A00 toàn quốc và “nhất định” tìm bằng được thủ khoa vượt khó khối C00 của một ngôi trường tại Gia Lai, niềm vui đến khi em vẫn còn đang cặm cụi bốc lúa thuê trên rẫy, không biết rằng những nỗ lực âm thầm của mình đã chạm đến một tấm lòng khác.
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng, để làm gì, em biết không? Để gió cuốn đi…”. Suốt hơn một thập kỷ qua, anh vẫn lặng lẽ cho đi như thế, để những cơn gió cuốn đi và thì thầm về sự tử tế, từ những bản làng miền núi đến vùng quê khắc nghiệt miền Trung, từ phòng mổ bệnh viện đến mái nhà đơn sơ của các gia đình chính sách. Bởi với anh, “giỏi nghề thôi là chưa đủ. Hãy sống sao để người khác được tốt hơn vì có mình.”

Được đồng hành cùng một người sếp như Tiến sĩ, Bác sĩ Hoàng Thanh Tuấn là một may mắn. Bởi đâu phải ai cũng có cơ hội được học nghề từ một người thầy giỏi và học cách sống từ một con người đầy tử tế.